quấn quýt không rời
Cho hàu đã ướp vào rồi đun nồi cháo sôi lại lần nữa, để 3-5 phút cho hàu chín tới thì bắc xuống. Múc cháo hàu ra chén/tô, rắc rau mùi, tiêu xay và ăn nóng. Món cháo hàu thịt bằm nấu đúng cách sẽ không tanh, cực kỳ ngon miệng, lại tăng cường sinh lực này đảm bảo quý
Trương Ngọc Ánh lên chức 'chủ tịch', tình trẻ Anh Dũng quấn quýt không rời yaya. 18-02-2022 Chiều 17-2 nữ diễn viên, nhà sản xuất, doanh nhân Trương Ngọc Ánh chính thức trở thành chủ tịch Nova Entertainment. doanh nhân Trương Ngọc Ánh. Không chỉ thành công với vai trò
Tôi ôm trong mình đứa trẻ mới tượng hình rời đi. Tôi biết người đàn ông này không thể là cha của con mình. Ban đầu, tôi không biết có nên giữ lại đứa trẻ này không. Tôi sợ tương lai quá nhiều áp lực, tôi sợ không thể nuôi con tốt.
QUẤN QUÝT KHÔNG RỜI - Tô Mã Lệ FULL. Tác giả: besimtim. Đọc Truyện. Một nữ sinh cấp ba nhất thời lơ là cảnh giác bị bắt cóc lên một chiếc xe màu đen, từ đó bị kéo vào vực sâu vô tận. Bên dưới vực sâu, có một bàn tay vươn ra hướng về phía cô.
4. Luôn suy nghĩ tích cực về nhau. 5. Hâm nóng tình cảm vợ chồng. 6. Quấn quýt bên lâu nhau dễ gây nhàm chán. 7. Thống nhất quan điểm về tiền bạc. 1. Hãy biết nói lời yêu thương. Nhiều người cho rằng, đã là vợ chồng thì không cần nói những câu tình cảm như "anh yêu em" hay "em đẹp lắm".
isuzu panther hi sporty modifikasi off road. "Anh Đông..." Thịnh Hạ mở lời, giọng hơi run rẩy, "Rốt cuộc anh muốn làm gì?""3501." Người đàn ông không ngẩng đầu nhàn nhạt Hạ sửng sốt một lát mới hiểu con số anh bảo chính là số phòng."Đêm nay đến." Người đàn ông ngẩng đầu lên trước máy tính, cầm ly cà phê trên bàn nhấp một ngụm "Mười giờ.""Không, bố mẹ tôi ở đây, tôi không thể... Anh Đông, tôi xin anh..." Thịnh Hạ sợ đến nỗi nước mắt cũng sắp rơi xuống "Đừng như vậy có được không?"Lạc Hàn Đông đóng máy tính đứng dậy, giọng nói không đoán ra được cảm xúc "Em có thể thử một chút."Thịnh Hạ lạnh sống lưng, vừa ngẩng đầu đã thấy người đàn ông bước vào thang máy. Anh rất cao, nổi bật hẳn so với những người trong đó. Cô gái đằng trước cố ý ưỡn ngực thể hiện nhưng mà Lạc Hàn Đông xem như không thấy, ánh mắt chỉ chằm chằm nhìn về phía đã kéo mũ xuống rất thấp nhưng khí thế quanh người anh chẳng thể che dấu tối, bố mẹ Thịnh Hạ quay về đưa cô xuống lầu ăn chút gì đó. Bọn họ thuê hai căn phòng, Thịnh Hạ ngủ một mình một mẹ còn định đưa cô đi chơi một lát nhưng thấy cô không hào hứng thì cũng thôi ép buộc, để cô về phòng nghỉ ngơi còn hai vợ chồng họ ăn xong bữa tối lại ra ngoài đi dạo một Hạ tắm rửa bên trong, đợi chờ từng giây từng phút chạm đến chín giờ năm mươi nghe thấy bố mẹ ở ngoài cửa hỏi "Thịnh Hạ, con ngủ chưa?"Thịnh Hạ run giọng miễn cưỡng trả lời "Con ngủ rồi ạ.""Ừ, vậy con cố gắng nghỉ ngơi đi nhé." Mẹ Thịnh đáp lại một chín giờ năm mươi chín, cô đứng trước phòng 3501 gõ nhẹ cửa một trong phát ra tiếng bước Hạ hít vào một hơi, cửa phòng bị mở Hàn Đông chỉ quấn một cái khăn quanh thắt lưng, mái tóc hơi dài còn đang nhỏ nước. Lông mày rậm làm nổi bật lên đôi mắt sâu hút, sống mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch, cằm hơi ngẩng Hạ nhìn thấy giọt nước chảy dọc theo khuôn mặt anh, đến chỗ yết hầu hơi nhô ra rồi lại từ cơ bụng rắn chắc ẩn vào trong tấm khăn tắm trắng đàn ông nắm gáy cô kéo vào trong, áp người lên cửa rồi Hạ không chống cự, cứ thế mà phối hợp với nụ hôn của anh. Chỉ khi anh bắt đầu tiến vào, cô mới cất giọng run rẩy hỏi "Anh Đông... tôi cho anh tiền, van cầu anh sau này đừng đến tìm tôi được không?"Cô khiến người đàn ông như sắp tức giận đến người đàn ông cho dù tức giận hay không đều sẽ ép cô làm không không chịu cảm thấy mình giống như gái điếm, đàn ông một khi có nhu cầu thì sẽ tìm cô phát Hàn Đông không đổi sắc mặt, ép cô làm động tác không ngừng. Khi anh đưa cự vật thô nóng tiến vào trong cơ thể cô thì mới nhếch khóe môi, giọng nói có chút đùa cợt "Bao nhiêu?""Mười... vạn." Cổ họng Thịnh Hạ nghẹn ngào, bị anh đè nén đến nỗi mất hết khí thế, khóe mắt ửng chỉ có thể đưa ra mười vạn. Nhà cô điều kiện không tệ, tiền tiêu vặt bố mẹ cho nhiều mà cô chi tiêu hàng ngày thì ít, khi về quê cũng được ông bà nội cho không ít tiền. Cô gom góp tất cả, vốn dĩ tiết kiệm là để chuẩn bị... cho một ngày đi du lịch thoải mái, ngắm nhìn thế giới bên ngoài chứ không phải... dùng tiền, làm giao dịch với ác ma trước Hàn Đông đè cô hung hăng thúc vào hơn hai chục cái, đâm sâu đến mức phát ra tiếng, lúc này mới thở gấp thấp giọng nói một câu "Em dường như đã quên."Anh ghé mặt xuống bên tai cô, môi mỏng ngậm lấy vành tai mẫn cảm mà cắn nhẹ, Thịnh Hạ đã run lẩy bẩy không ngừng."Đây là tự em chọn."
Thịnh Hạ được ôm lên xe, hai chân của cô mềm nhũn đến mức không thể tự đi chiếc xe về đến cổng nhà, cơ thể cô vẫn còn run rẩy theo dư âm của lần lên đỉnh lúc Hàn Đông đưa tay nhéo nhéo gáy cô, động tác giống như vuốt ve một con mèo. Anh nói "Đi thôi."Thịnh Hạ không đáp lời, hai chân run rẩy xuống xe, tiến vào khu dân cư cũng không quay đầu Hàn Đông đợi sau khi cô đi vào, anh mới ra hiệu cho lái khi xe rời người đàn ông đứng sau cái cây cách khu dân cư đó không xa, hắn hướng đầu bên kia của điện thoại nói "Đại ca, anh Đông vừa đưa cô gái kia về, vừa tốt nghiệp đã bắt người ta đi chơi đến hơn một tiếng đồng hồ mới đưa về, có vẻ là thật sự thích cô gái này, em còn phải tiếp tục theo dõi nữa không?"Tần Chung Hải ở đầu dây bên kia nhàn nhạt lên tiếng "Đừng thấy tên Lạc Hàn Đông này trẻ tuổi mà xem thường, các cậu không có sự nhẫn nại gì cả. Cậu ta giống như con báo đêm đi săn vậy, có thể mai phục rất lâu, đợi đến khi kẻ thù buông lỏng toàn bộ cảnh giác, cậu ta sẽ thừa dịp tấn công ngay lập tức, cho một cú trí mạng."Tứ Nhãn bị ông ta nói nhịn không được lạnh sống lưng "Đại ca... ý của anh là, anh Đông muốn phản bội chúng ta?""Không phải cậu ta muốn phản chúng ta, mà là đợi chúng ta phản lại cậu ta, tìm cho bản thân một cơ hội để ra tay với chúng ta." Giọng nói của Tần Chung Hải đậm nét từng Nhãn không hiểu "Tại sao cậu ta không dứt khoát trực tiếp ra tay?""Tên nhóc đó là người có ân tất báo, không làm việc lấy oán báo ơn." Âm thanh Tần Chung Hải gạt nắp trà thanh thúy vang lên "Nhưng nếu chúng ta bất nhân, cũng không trách cậu ta bất nghĩa.""Đại cai, vậy em còn theo dõi không?""Tiếp tục đi theo." Giọng nói của Tần Chung Hải thấp thoáng tỏ ra tàn nhẫn 'Ngược lại tôi muốn xem xem, có phải cậu ta thực sự muốn kết hôn với con nhỏ kia hay không.""Vâng."Thịnh Hạ nhốt mình trong phòng cả đêm đều không dám ra bị bố mẹ phát hiện dấu vết trên người, cô vẫn luôn cuộn ở trên giường, ngay cả mặt cũng không dám nay Lạc Hàn Đông làm quá tàn nhẫn rồi, dư âm không ngừng cao trào trên người cô, lúc đêm ngủ, cơ thể cũng vô thức mà run rẩy, đồ lót đều ướt cô thay đồ lót, nhìn thấy khắp chân đều là dấu năm ngón da còn có thể thấp thoáng cảm nhận được sự thô ráp của lòng bàn tay người đàn ông chạm lên phía trên, lòng bàn tay đó vừa nóng vừa bỏng, mỗi lần chạm vào đều giống như một ngọn lửa mãnh liệt đang nhen đến mức Thịnh Hạ thở dốc cũng khó nghỉ hè đến, bố mẹ đều đi du lịch, hỏi cô có muốn đi không, Lúc này Thịnh Hạ đồng ý ngay, cô sợ ở nhà một mình thì thỉnh thoảng sẽ bị anh Đông gọi đi,.. hễ làm là làm suốt một tiếng đồng là du lịch cũng chẳng qua là du lịch xung quanh trong lắng về trường hợp khẩn cấp, trước khi Thịnh Hạ đi, suy xét hết lần này đến lần khác, vẫn là để cái điện thoại màu hồng kia vào trong mà, lúc bố mẹ đưa cô vào khách sạn bậc nhất của điểm du lịch, cô vẫn gặp anh Đông ở cửa đại đàn ông ngồi vắt chân trên sofa ở đại sảnh,thần thái thản nhiên, trên đầu anh đội mũ lưỡi trai màu đen, mặc trên người áo sơ mi trắng thoải đùi để một cái máy Hạ giống như nhìn thấy ác ma, cô trừng mắt hướng về phía đó sợ đến khi bố mẹ kéo cô, hỏi cô làm sao Hạ mới ổn định bản thân nói "Không sao, con... có hơi mệt."Bố mẹ làm xong thủ tục nhận phòng, sau khi đặt hành lý xuống, liền nói ra ngoài đi loanh quanh, Thịnh Hạ có vẻ mệt mỏi nên ở lại bố mẹ vừa đi, cô liền chạy tới đại sảnh lầu Hàn Đông còn ở ít cô gái đi ngang qua đều len lén nhìn hạ không thể không thừa nhận, người đàn ông này dáng dấp rất đẹp, bộ dạng chuyên chú càng khiến người khác chú trực tiếp ngồi đối diện với anh, cách anh một cái bàn trà rộng hai mét.
Đứa này không tệ, đưa cho lão Tam nếm thử trước."Nghe thấy tiếng cười dâm đãng vang lên bên tai, Thịnh Hạ càng cố gắng giãy giụa, nước mắt đã thấm ướt miếng vải đen đang che trên tiếng thét chói tai đến tê tâm phế liệt vang lên cách đó không xa, còn có tiếng xé rách quần áo xen lẫn hơi thở nặng nề của đàn ông, từng giây từng phút tra tấn dây thần kinh yếu ớt của như là ở sát tay bị dây thừng thô dày trói đến đau nhức, cô cố nhích từng chút dựa lưng vào sát vách tường, muốn khóc nhưng cũng không dám phát ra tiếng, cơ thể không ngừng run bên cạnh hình như còn có hơn mười nữ sinh thiếu nữ đó có lẽ cũng trạc tuổi với cô. Ai nấy cũng đang lo sợ khóc lóc, nhưng bởi vì trên miệng ai cũng bị bịt kín bằng miếng vải dày nên tiếng khóc phát ra nghe như tiếng rên rỉ thút Hạ càng run rẩy dữ dội hối hận vì đã lên chiếc xe màu đen đó khi vừa ra khỏi nhà bây giờ có hối hận cũng vô ích. Cô bị người lạ đưa tới nơi này, không cách nào trốn thoát được...Miếng vải đen trên mắt bất ngờ bị ai đó tháo xuống một cách thô bạo. Do tiếp xúc với ánh sáng đột ngột khiến Thịnh Hạ nhất thời không thích nghi kịp, khó chịu chớp mắt vài lần. Lúc này cô mới miễn cưỡng nhìn thấy rõ khung cảnh xung này... trông giống như một thùng container, chứa hơn mười cô gái trẻ tuổi đang ngồi hoặc nằm, ai nấy cũng đều có gương mặt ưa nhìn. Mỗi người đều bị trói bằng dây thừng, mắt và miệng đều bị vải đen bịt lại, nhìn không thấy, cũng không có cách nào mở miệng nói chuyện vài tên đàn ông xem bọn họ như món hàng lựa tới lựa lui, lôi kéo hết cô gái này đến cô gái khác, thỉnh thoảng còn càn rỡ xoa nắn lấy bộ ngực đang phát triển, hoặc là cặp mông đầy đặn của những cô gái này. Một số cô gái vì quá sợ hãi, không chịu nổi sự sỉ nhục này mà không kìm nén được mà bật khóc. Những tên khốn này lại càng thêm phấn kích mà phát ra từng tràng cười sảng khoái dâm Hạ lại rơi nước người đàn ông mặc đồ lao động cúi đầu xem xét cô, kéo miếng vải trong miệng cô ra, bóp lấy gương mặt của cô. Hắn còn đưa những ngón tay bẩn thỉu vào trong miệng của cô để kiểm tra đột nhiên dừng động tác lại, giọng nói có chút ngạc nhiên và phấn khích gọi một tên đồng bọn khác tới "Hàm răng của nhỏ này vừa trắng lại đều. Mang nó này đến cho lão Tam nhìn thử xem sao."Thịnh Hạ không biết bọn họ muốn đưa cô đi đâu, nhưng tóm lại chắc chắn không phải nơi tốt lành gì. Tiếng kêu khóc tan nát cõi lòng khi nãy vẫn còn vang vọng bên tai cô, chỉ là âm thanh đã nhỏ đi rất nhiều, giống như... không còn sức lực để khóc nữa Hạ rùng mình. Cô run rẩy cầu xin hắn "Đại ca à tôi sẽ không nói với ai đâu. Anh thả tôi đi có được không? Mẹ tôi nếu lâu quá không thấy tôi về sẽ báo cảnh sát...""Báo cảnh sát?" Người đàn ông mặc đồ lao động khinh thường cười nhạo "Càng tốt! Tao càng cảm thấy kích thích hơn."Thịnh Hạ bị ánh mắt cợt nhả ngông cuồng kia làm cho kinh hãi, nước mắt vẫn lặng lẽ lăn đầy trên má. Cô bị người đàn ông kéo cánh tay đẩy ra bên ngoài, nhưng bởi vì sợ hãi nên toàn thân cô mềm nhũn, hai chân không cách nào nhấc lên bị kéo ra ngoài, cuối cùng cô cũng nhìn thấy một căn phòng nằm sát với cánh cửa đang mở gã đàn ông đang đè chặt cô gái lên bàn, hung hăng thúc mạnh vào người cô ấy. Mấy chai bia trên bàn bị hất văng xuống đất vỡ thành từng mảnh. Trên mặt đất cũng vương vãi đầy những tờ khăn giấy và đầu lọc thuốc căn phòng bẩn thỉu, một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi bị gã đàn ông cưỡng hiếp một cách dã man thô thể trần truồng của cô gái nằm giãy giụa trên bàn, trong ánh mắt của cô là một mảnh tro tàn, tiếng rên rỉ khàn đặc giống như bị người ta đổ cát vào trong dưới của cô gái đang chảy máu, nhưng gã đàn ông kia cũng không thèm quan tâm, chỉ biết điên cuồng đâm vào bên trong cô như phát tiết, kèm theo đó là tiếng thở dốc dâm dục. Chỉ chốc lát sau hắn gầm nhẹ lên một tiếng rồi xuất Hạ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, sợ hãi đến mức nước khóc trong vô thức. Cô xoay người muốn bỏ chạy ra ngoài, nhưng chạy chưa được hai bước đã bị gã đàn ông này bắt trở lại. Bàn tay to lớn dùng sức của hắn suýt chút nữa đã bóp nát cổ tay cô."Tôi không muốn... cầu xin các anh thả tôi ra..." Cô van xin hắn, nước mắt nước mũi vương đầy trên mặt, hai chân như tê liệt quỳ trên mặt đấtNgười đàn ông không hề để tâm đến những lời cầu xin này, mạnh mẽ kéo cô đến một căn phòng khác. Hắn gõ cửa hai tiếng, bên trong vọng ra một giọng nói không kiên nhẫn "Vào đi."Lúc này gã mới mở cửa bước vào, đồng thời kéo Thịnh Hạ vào chung. Gã cất giọng hỏi pha chút nịnh nọt"Anh Đông, anh nhìn thử xem, cô gái này có được hay không?"
Tác giả Thể loại Đô Thị, Truyện KhácNguồn internetTrạng thái FullSố chương 99Ngày đăng 2 năm trướcCập nhật 2 năm trước Đề Mục Ngôn Tình Hiện Đại HE, Tình Cảm, H Văn, Song Xử, Ngọt Sủng, Cẩu Huyết, Hắc Ám, Đô Thị Tình Duyên, Cận Thủy Lâu Đài, Duyên Trời Tác Hợp, Lôi, 1V1Tô Mã Lệ là tác giả của câu chuyện nàyVÀN ÁNMột nữ sinh cấp ba bất cẩn lơ là bắt cóc và trói trên chiếc xe màu đen. Cô rơi vào vực sâu và gặp một bàn tay được vươn ra để giải cứu cô. Người đó hứa sẽ giữ cô an toàn nếu cô nghe theo lời anh ta. Cô đồng ý, và được cứu ra khỏi vực. Nhưng người đó lại trở thành "ác ma" trong cuộc đời cô, luôn luôn quấn quýt bên cạnh cô như một con ma. Đây là một câu chuyện tình yêu 1V1, cao Hạ, tôi chưa bao giờ theo đuổi một cô gái."-"Tôi cũng chưa bao giờ biết cách để dỗ dành một cô gái."-"Tôi hiểu, tôi đành phải rút lại lời đã nói."-"Tôi xin lỗi, nhưng khi tôi chạm vào em, tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình."Xin mời các bạn đón đọc truyện để biết thêm chi tiết.
Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Song xử, Ngọt sủng, Cẩu huyết, Hắc ám, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Lôi, 1v1VĂN ÁNMột nữ sinh cấp ba nhất thời lơ là cảnh giác bị bắt cóc lên một chiếc xe màu đen, từ đó bị kéo vào vực sâu vô dưới vực sâu, có một bàn tay vươn ra hướng về phía nọ hỏi cô “Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ cứu em ra, chịu không?”Cô gật cô thật sự đã thoát khỏi vực sâu người nọ lại như ác ma ở trong sinh mạng của cô, gắn bó như hình với văn 1V1. Cao H.–“Thịnh Hạ, tôi chưa theo đuổi con gái bao giờ.”–“Tôi cũng không biết dỗ dành con gái vui vẻ.”–“Tôi biết, là tôi nuốt lời.”–“Xin lỗi, dường như tôi…một khi chạm vào em… sẽ lập tức mất kiểm soát.”
quấn quýt không rời